Giả thuyết Firoozbakht

Trong lý thuyết số, Giả thuyết Firoozbakht [1][2]) là giả thuyết về sự phân phối của các số nguyên tố. Nó được đặt tên theo nhà toán học Farideh Firoozbakht người phát biểu nó lần đầu trong 1982.
Giả thuyết phát biểu rằng (trong đó là số nguyên tố thứ n) là hàm giảm ngặt của n,
hoặc tương đương:
xem Bản mẫu:OEIS2C, Bản mẫu:OEIS2C.
Sử dụng các khoảng cách tối đại, Farideh Firoozbakht đã kiểm chứng giả thuyết của bà cho tới 4.444Bản mẫu:E.[2] Nhờ mở rộng đáng kể bảng các khoảng cách tối đại, giả thuyết được kiểm chứng cho tất cả số nguyên tố nằm dưới 264 ≈ Bản mẫu:Val.[3][4]
Nếu giả thuyết đúng, thì hàm khoảng cách số nguyên tố sẽ thỏa mãn:[5]
Hơn nữa:[6]
xem thêm Bản mẫu:OEIS2C. Đây làm một trong những cận trên mạnh nhất cho khoảng cách số nguyên tố, đôi khi còn mạnh hơn cả giả thuyết của Cramér và Shanks.[4] Nó suy ra dạng mạnh hơn của giả thuyết Cramér và do đó không nhất quán với heuristic của Granville và Pintz[7][8][9] và của Maier[10][11] rằng
xuất hiện vô số lần với bất kỳ trong đó là hằng số Euler–Mascheroni.
Có hai giả thuyết có liên quan sau (xem bình luận dưới Bản mẫu:OEIS2C) là
là dạng yếu hơn, và
là dạng mạnh hơn.
Xem thêm
Chú thích
Tham khảo
Bản mẫu:Giả thuyết số nguyên tố
- ↑ Bản mẫu:Chú thích sách
- ↑ 2,0 2,1 Bản mẫu:Chú thích web
- ↑ Gaps between consecutive primes
- ↑ 4,0 4,1 Bản mẫu:Chú thích web
- ↑ Bản mẫu:Cite arXiv.
- ↑ Bản mẫu:Citation.
- ↑ Bản mẫu:Citation.
- ↑ Bản mẫu:Citation.
- ↑ Bản mẫu:Citation
- ↑ Leonard Adleman and Kevin McCurley, "Open Problems in Number Theoretic Complexity, IIBản mẫu:Liên kết hỏng" (PS), Algorithmic number theory (Ithaca, NY, 1994), Lecture Notes in Comput. Sci. 877: 291–322, Springer, Berlin, 1994. Bản mẫu:Doi. Bản mẫu:ISBN.
- ↑ Bản mẫu:Citation